Sunday 16 August 2020

Không ai bị loại khỏi tình yêu của Thiên Chúa

CHÚA NHẬT XX THƯỜNG NIÊN
Is 56,1.6-7; Rm 11,13-15.29-32; Mt 15,21-28

Không ai xa lạ, không ai bị loại trừ khỏi trái tim và lòng thương xót của Thiên Chúa. Đó là chủ đề chính mà phụng vụ Lời Chúa hôm nay muốn giới thiệu với chúng ta.

1- Extra ecclesiam nulla salus?

Ngày xưa, trong Giáo Hội Công Giáo, người ta có quan niệm rằng: “Extra ecclesiam nulla salus: ở ngoài Giáo Hội không có ơn cứu độ”. Quan niệm này được thánh Ciprianô phát biểu vào thế kỷ IV trong bối cảnh chống lại những người lạc giáo vốn đang muốn tách mình khỏi Giáo Hội và chống lại giáo huấn mạc khải. Tuy nhiên, câu nói này đã được áp dụng vào nhiều hoàn cảnh khác nhau và đã bị hiểu cách méo mó hàng thế kỷ trong Giáo Hội. Phải chờ đến Công Đồng Vaticanô II mới cho chúng ta một cái nhìn và giáo huấn đúng đắn, quân bình và mới mẻ về ơn cứu độ của những người ngoài Giáo Hội.

Trong hiến chế Lumen Gentium Ánh Sáng Muôn Dân, số 16 nói đến những người sau đây dù không thuộc về Giáo Hội nhưng một cách hữu hình họ vẫn hy vọng được cứu độ: trước hết phải kể đến những người tin nhận Thượng Đế và tôn thờ Người như là Đấng Tạo Hóa của đời mình, họ là những người Do thái và Hồi Giáo. Kế đến là những người vô tình không biết Tin Mừng Đức Kitô và Giáo Hội, nhưng thành tâm tìm kiếm Thiên Chúa và sống theo tiếng lương tâm ngay thẳng, thì có thể được cứu độ. Một cách vô hình họ cũng thuộc về Giáo Hội.

2- Nền tảng Kinh Thánh và thần học

Cái nhìn này có nền tảng Kinh Thánh và thần học rất vững chắc: “Thiên Chúa muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý” (1 Tm 2,4). Thiên Chúa có những cách thế riêng để cứu độ họ.

Và đây cũng là cái nhìn của Lời Chúa hôm nay: Ở bài đọc I, Isaia cho biết: Thiên Chúa muốn đón nhận và cứu độ tất cả những ai “giữ luật và thực thi công bình,” cả những người “ngoại bang theo Chúa để phụng sự Chúa và yêu mến danh Người vì “nhà Ta là nhà cầu nguyện cho mọi dân tộc.” Thánh Phaolô quả quyết: “Khi Thiên Chúa đã ban ơn và kêu gọi ai, thì Người không hề đổi ý” (Rm 11,29).

Đức Giêsu cũng xác nhận Người được sai đến cùng chiên lạc nhà Ítraen, nhưng Người cũng đến để cứu độ dân ngoại, khi Người khen ngợi đức tin của người đàn bà Canaan, nhờ đức tin mạnh mẽ và kiên nhẫn của bà, Chúa chữa lành con gái của bà bị quỷ ám. Đức tin đó mang lại ơn cứu độ, đức tin đó khiến Chúa thực hiện những điều kỳ diệu cho bà.

Vâng, chúng ta phải xác tín rằng: Ý định của Thiên Chúa là muốn cứu độ hết mọi người, ơn cứu độ của Đức Kitô mang đến là cho tất cả, không loại trừ ai, không phân biệt màu da, chủng tộc, quốc gia, văn hóa và tôn giáo. Đó là niềm hy vọng lớn lao nhất cho chúng ta và cho những ai không thuộc về Giáo Hội. Thiên Chúa không có kỳ thị và loại trừ ai, chỉ có con người mới kỳ thị nhau, loại trừ nhau và tạo ra những hàng rào ngăn cách. 

3- Có tầm nhìn của Chúa

Câu chuyện sau đây diễn tả được điều trên: Ngày nọ, Chúa đến một hội chợ tôn giáo. Nhưng những người tham dự luôn tỏ ra hung bạo và tuyên truyền ầm ĩ. 

Tại quầy hàng của người Do Thái, người ta treo quảng cáo: “Chúa là Ðấng thương xót và dân Do Thái là dân riêng. Ngoài người Do Thái, không ai được chọn như họ.”

Tại quầy hàng của người Hồi Giáo, thì rao rằng: “Chúa đầy lòng khoan dung và Mohammed là ngôn sứ duy nhất của Ngài. Sự cứu độ là nhờ việc nghe ngôn sứ duy nhất của Chúa.”

Tại quầy hàng của người Kitô giáo, thì trưng bày: “Chúa là tình yêu và không có sự cứu độ ở ngoài Giáo Hội. Hoặc gia nhập Giáo Hội hoặc là mất linh hồn đời đời.”

Trên đường trở ra, có người hỏi Chúa: “Ngài nghĩ gì về những điều nói về Chúa?” Chúa trả lời: “Ta không tổ chức hội chợ đó. Ta thấy xấu hổ ngay cả khi đến thăm nó”!!!

Vì thế hôm nay, tất cả chúng ta được mời gọi mở rộng cái nhìn của mình theo tầm nhìn của Thiên Chúa, một cái nhìn đa nguyên, là biết kính trọng, biết đón nhận sự khác biệt và sự đa dạng phong phú của người khác, của tôn giáo khác. Đồng thời tất cả chúng ta cũng được mời gọi tiếp tục truyền giáo và rao truyền những gì tốt đẹp của Tin Mừng cho những người xung quanh, nhất là những người chưa biết Chúa. Amen!



CHÚA NHẬT XX THƯỜNG NIÊN (BÀI II)

Chọn điều chính yếu để được cứu độ

Is 56,1.6-7; Rm 11,13-15.29-32; Mt 15,21-28

Có một người sau khi đi du lịch ở Mỹ về, ông ta khoe với một người lái đò. Anh biết thành phố Los Angeles chưa? Ông lái đò trả lời: Tôi chưa biết. 

Anh giải thích: “Thành phố Los Angeles là thành phố các thiên thần, có Holywood nỗi tiếng thế giới. Thế ông đã tới Las Vegas và New York chưa?” Ông lái đò trả lời: “Tôi cũng chưa bao giờ tới đó.” 

“Thế thì ông chết mất nửa đời rồi, vì đó là thiên đàng hạ giới,” vị khách quả quyết. 

Đi một lúc, một con gió mạnh ập tới làm con đò chồng chềng. Ông lái đò hỏi: “Thế ông có biết bơi không?” Anh ta biến sắc mặt mếu máo: “Tôi không biết bơi.” Ông lái đò nói: “Thế thì ông chết mất cả đời rồi!”

Câu chuyện trên giúp chúng ta thư giản một chút nhưng ẩn bên trong chứa đựng bài học quý báu là chúng ta cần biết những điều chính yếu để được sống và được cứu độ. Đó cũng là sứ điệp mà Lời Chúa hôm nay nhắn nhủ.

Vậy đâu là những điều chính yếu mà chúng ta cần biết để sống tốt chứng tá đời sống Kitô hữu trong bối cảnh của ngày hôm nay. Đức Giáo Hoàng Phanxicô mời gọi chúng ta hãy sống những điều chính yếu sau đây:

1- Tập trung vào Chúa Kitô

Đức Giáo Hoàng cảnh báo chúng ta về cám dỗ của ngày hôm nay, chúng ta biết quá nhiều điều và lại quá chú trọng đến những điều thứ yếu mà quên điều chính yếu. Điều chính yếu của đời sống Kitô hữu là gì nếu không phải là nhận biết Đức Kitô là Đấng Cứu Độ chúng ta. Như người đàn bà Canaan hôm nay, bà đã nhận ra Chúa Giêsu là Đấng cứu độ, bà có một đức tin mạnh mẽ vào Ngài. Nên Chúa đã chữa cho con của bà được sống. 

Chúng ta được mời gọi hãy học để biết Chúa Kitô, nếu không, chúng ta sẽ chết cả đời, như người không biết bơi. 

“Biết Chúa Kitô” không phải chỉ là sự hiểu biết thuần lý, của trí khôn, mà “biết” ở đây theo nghĩa của Kinh Thánh: có nghĩa là đi vào tương quan gặp gỡ, sống mật thiết và yêu mến Chúa Kitô. Biết ở đây cũng có nghĩa là xây dựng đời sống chúng ta trên nền tảng là Chúa Kitô. Là mỗi ngày cố gắng để trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Kitô. Giống Chúa là có trái tim của Chúa, tâm tình của Chúa, cách hành xử và cách nghĩ như Chúa. Đó là nên giống Chúa.

 Khi Chúa Kitô trở thành trung tâm điểm đời sống, chúng ta coi những thứ khác như tiền bạc, danh vọng, địa vị, hưởng lạc... là thứ yếu, và có thể nói như Phaolô: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô Giêsu, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Kitô” (Pl 3,8).

Vì thế, Đức Giáo Hoàng mời gọi chúng ta: hãy tập trung đời sống vào Chúa Kitô, phát xuất lại từ Người.

2- Điều quan trọng thứ hai là xây dựng nền văn hóa gặp gỡ

Thế giới mà chúng ta đang sống, vẫn còn bị thống trị bởi nền văn hóa loại trừ và thù địch. Con người vẫn còn đối xử và nhìn người khác như là kẻ thù, nếu không muốn nói nhiều lúc đối xử với nhau như chó sói. Coi tha nhân là địa ngục, là thù địch như triết gia Jean Paul Sartres đã từng nói.

Đức tin Kitô giáo không cho phép chúng ta nhìn tha nhân là thù địch, là hỏa ngục. Nhưng tha nhân chính là hình ảnh của Thiên Chúa, là một nhân vị quý giá đáng trân trọng, được Chúa Giêsu đổ máu cứu chuộc. Mỗi người là một nhân vị và là kết quả của tình yêu sáng tạo của Thiên Chúa. 

Vì thế, Đức Thánh Cha mời gọi chúng ta xây dựng nền văn hóa gặp gỡ. Bắt đầu từ trong gia đình của mình. Để gặp nhau, chúng ta phải dành thời gian cho nhau, tôn trọng, lắng nghe, chia sẻ, nâng đỡ và yêu thương nhau. 

Đức Giáo Hoàng Phanxicô còn muốn mỗi chúng ta đi ra ngoài, ra vùng ngoại ô, ra khỏi phạm vi của mình để vươn tới mọi người, để gặp gỡ mọi người mà không loại trừ ai. Đây là cái nhìn của Thiên Chúa: Thiên Chúa không muốn loại trừ ai, Thiên Chúa muốn cứu độ hết mọi người. Chúng ta đừng loại trừ nhau trong gia đình, trong cộng đoàn giáo xứ. Nhưng tất cả được mời gọi mở rộng cái nhìn của mình theo cách nhìn của Thiên Chúa, là biết tôn trọng và đón nhận những khác biệt của người khác, của các tôn giáo khác. Để Giáo Hội là nhà rộng cửa đón tiếp mọi người như là nhà của Thiên Chúa, ngõ hầu họ cũng được ơn cứu độ.

3- Cùng nhau làm chứng 

Tất cả những ai đã gặp gỡ Chúa Kitô đều muốn loan báo cho người khác. Ai đã chịu Phép Rửa đều là “người mang Chúa Kitô” (a “cristoforo”) như các giáo phụ xưa thường nói. Vì thế, Đức Giáo Hoàng mời gọi chúng ta hãy truyền giáo bằng đời sống của mình, là rao truyền những gì tốt đẹp của Tin Mừng cho những người xung quanh, nhất là những người chưa biết Chúa. Ơn cứu độ được ban qua Đức Kitô. Nhưng để cứu độ ta và cứu độ người khác, Chúa cần đến sự cộng tác của ta. Hãy cho Chúa mượn đôi bàn tày, con tim, lời nói và khả năng của chúng ta để Chúa cứu độ người khác. Các việc làm cụ thể để truyền giáo đó là chúng ta đóng góp phần mình cho công cuộc đào tạo linh mục và truyền giáo trong giáo phận. Đó là việc làm cụ thể để chúng ta truyền giáo. 

Như vậy, ba điều trên là điều chính yếu đáng chúng ta sống để được cứu độ và giúp người khác cũng được cứu độ. Amen!

Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hương


No comments:

Post a Comment