G
38,1.8-11; 2 Cr 5,14-17; Mc 4,35-40
Với Chúa Nhật này, phụng vụ Lời Chúa giới thiệu với chúng ta chủ đề: “Đức tin cung cấp cho chúng ta một cái nhìn khác về thế giới và đời sống con người.” Thật vậy, chúng ta có thể nhìn thế giới và con người theo cái nhìn của khoa học, xã hội, văn hóa, chính trị hay kinh tế v.v... nghĩa là nhìn từ viễn tượng tự nhiên của con người, đó là những góc nhìn rất tốt giúp hiểu biết ý nghĩa cuộc sống, nhưng chưa đủ, cần phải được bổ túc bằng cái nhìn đức tin, vì nó mở ra cho chúng ta những chân trời cao hơn, mới mẻ hơn và sâu sắc hơn.
Trong bài đọc I, Gióp là người phải
chịu đựng những đau khổ và sóng gió trong cuộc đời ông. Khi đối diện với một
hoàn cảnh cơ cực như thế, Thiên Chúa mở mắt cho ông thấy rằng: ông không thể
hiểu hết mọi sự, không thể điều khiển mọi sự. Nhưng Chúa ở với ông và thế giới
này là ở trong Chúa. Cũng như Gióp, nhiều lúc chúng ta không hiểu hết mọi sự
trong cuộc sống, nhất là những lúc phải chịu những đau khổ, nhưng Thiên Chúa
tuyên bố rằng: Ta ở đây với con. Ta là sức mạnh đằng sau những bí nhiệm tự
nhiên và sáng tạo. Những lúc đó, đức tin giúp chúng ta nhận ra bàn tay quan
phòng của Thiên Chúa ở bên trong, đằng sau những biến cố, những hoàn cảnh của
vũ trụ này.
Trong bài đọc II, thánh Phaolô nói với
các tín hữu ở Côrintô rằng: cuộc sáng tạo mới không phải là sản phẩm của một
quá trình biến đổi tự nhiên nơi chúng ta, nhưng chính là nhờ đức tin vào Đức
Giêsu Kitô. Bởi vì, nhờ sự chết và sự sống lại của Người, chúng ta được biến
đổi thành một thụ tạo mới. Nhờ đức tin vào Chúa Kitô, chúng ta không còn nhìn
thế giới này, những biến cố trong đời sống và con người theo cách thức tự nhiên
mà chúng ta quen nhìn, nhưng chúng ta nhìn mọi sự với cặp mắt đức tin, đó là một
viễn tượng mới mẻ và khác biệt.
Vậy đâu là cái viễn tượng mới mà chúng
ta nhìn thế giới và đời sống? Trong bài Tin Mừng, thánh Máccô trình thuật cho
chúng ta về một câu chuyện của các Tông Đồ và Chúa Giêsu gặp cảnh bão tố trên
biển. Tổng số người ở trên thuyền có lẽ là mười ba người. Họ lên thuyền để sang
bên kia bờ. Trong khi vượt biển, một cơn gió lớn ấp tới làm cho thuyền sắp chìm.
Trước hoàn cảnh như thế, ai có thể giữ bình tĩnh được? Ai có thể giữ thinh lặng
được? Ai cũng muốn tự cứu mình. Đó là bản năng tự nhiên. Nên họ chạy đến kêu
cứu Chúa Giêsu, nhưng lúc đó Chúa Giêsu đang ngủ!
Chúng ta cũng nên nhớ rằng vào thời
điểm đó các Tông Đồ chưa hiểu biết một cách đầy đủ Chúa Giêsu là ai. Căn tính
đích thực của Chúa Giêsu được mạc khải cách tiệm tiến cho họ. Và chỉ sau khi
Chúa phục sinh, các ông được đầy ơn Chúa Thánh Thần, họ mới nhận ra Người là
Thiên Chúa. Còn lúc này, họ chỉ biết Người là một vị thầy, một ngôn sứ, hay một
người đặc biệt. Dầu rất ngưỡng mộ Chúa Giêsu, nhưng họ không thể hiểu tại sao
xem ra Chúa “an nhiên tự tại” trước nguy hiểm như thế, trong khi tất cả các ông
thì kinh hồn bạt vía. Nên họ đánh thức Chúa dậy: Tại sao Chúa cứ ngủ mãi vậy?
Tại sao Chúa không lo lắng gì cả trong khi chúng con sắp chìm cả rồi? Tại sao
Chúa không ra tay làm gì để cứu chúng con? Chúa hãy làm gì đó mau đi!
Lúc đó, Chúa Giêsu thức dậy và hỏi họ:
“Tại sao các con sợ hãi?” Sao đức tin của các con yếu thế? Rồi Người truyền cho
sóng biển phải yên lặng và gió phải biến đi. Từ đó, các Tông Đồ hết sức ngạc
nghiên và tự hỏi mình rằng: “Người này là ai mà cả gió biển cũng phải vâng lệnh
Người?”
Chúa Giêsu thách thức họ về niềm tin.
Theo Người phải có một đức tin mãnh liệt. Trước hết, đức tin nói với chúng ta rằng
Chúa Giêsu luôn ở với chúng ta. Cả khi bạn ở giữa sóng gió cuộc đời, đức tin đó
sẽ ban cho bạn sự an ủi, nâng đỡ và sức mạnh để bạn vượt qua những khó khăn thử
thách. Bạn không cảm thấy cô đơn. Bởi Chúa Giêsu ở với bạn.
Ở mức độ khác, đức tin là sự bảm đảm
giúp chúng ta nhận biết rằng Đức Giêsu là Thiên Chúa thật, Người là Thiên Chúa,
nên Người nắm giữ quyền năng Thiên Chúa trên sức mạnh thiên nhiên và cả vận
mệnh con người. Quả thế, quyền năng của Chúa Giêsu trên sóng biển mạc khải
Người là Chúa của vũ trụ. Điều này làm chúng ta nhớ lại quyền năng Thiên Chúa
trên sự hỗn mang của nước khi “khởi đầu sáng tạo” (St 1,2), khi Thiên Chúa phân
chia nước biển cho dân Người vượt qua cảnh nô lệ tới sự tự do (Xh 14-15). Hình
ảnh Chúa Giêsu ngủ và chổi dậy báo trước hình ảnh Chúa
Giêsu chổi dậy từ giấc ngủ của cái chết, là biến cố minh chứng quyền năng chiến
thắng của Người trên sự dữ, đó là niềm hy vọng cho các môn đệ mọi thời.
Như thế, tin vào Chúa Giêsu không miễn
trừ cho chúng ta khỏi những khó khăn và thử thách của cuộc đời, cũng không dẫn
chúng ta đi vào một hành trình cuộc sống bình yên phẳng lặng không hề gặp sóng
gió. Nhưng đức tin mang lại cho chúng ta sức mạnh để vượt qua những sống gió,
thử thách của cuộc đời và dù phải gặp thử thách, tôi vẫn nhìn thấy Chúa Giêsu cùng
đồng hành với tôi trên hành trình đó. Đây là điều làm nên sự khác biệt của đời
sống. Đức tin đó cho bạn một cái nhìn mới, giúp bạn tiếp tục thực hiện hành
trình của mình mà không sợ hãi trước sóng gió cuộc đời, bởi vì chính Chúa là
chốn nương thân. Chính Chúa là nơi ẩn náu an toàn. Amen!
Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hương
No comments:
Post a Comment