Ngày hôm qua,
Chúa Giêsu dạy chúng ta phải cầu nguyện như thế nào qua Kinh Lạy Cha. Ngày hôm
nay, Người dạy chúng ta phải kiên trì và bền chí trong cầu nguyện qua dụ ngôn một
người bạn nữa đêm đến nhà gõ cửa nhà một người bạn khác để xin vay ba cái bánh.
Dẫu bị quấy rầy lúc nữa đêm, nếu không vì tình bạn, người đó cũng phải dậy để
giúp vì anh ta cứ lì ra đó. Sau đó Chúa vừa khích lệ vừa quả quyết: “Ai xin thì
nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho” (x. Lc 11,5-13).
Tuy nhiên, câu
kết của bài Tin Mừng làm cho ta phải ngạc nhiên và phải dồn chú ý vào đây để
chú giải câu nói này: “Phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những
kẻ kêu xin Người sao?” (Lc 11,5-13)
So với bản văn
khác như Mátthêu chỉ nói Cha trên trời sẽ ban cho anh em “những điều tốt lành”
(Mt 7,11). Còn ở đây, Luca dám nói về việc Chúa Cha sẽ ban “quà tặng Thánh Thần,”
là quà tặng tuyệt hảo nhất trong mọi quà tặng thần linh. Bởi thế, sau này Luca đề
cập rất nhiều lần về quà tặng kỳ diệu này, 53 lần trong sách Tông Đồ Công Vụ
sau kinh nghiệm Lễ Hiện Xuống. Theo ngài, Thánh Thần là quà tặng lớn nhất mà
Thiên Chúa ban cho chúng ta. Nên khi cầu nguyện, chúng ta hãy ước ao và khao
khát đón nhận Quà Tặng này. Đó là lý do khiến chúng ta ngạc nhiên!
Có lẽ trong lời
cầu nguyện hằng ngày, chúng ta thường xin cho “lương thực hàng ngày dùng đủ,” như
Chúa dạy mà thường được hiểu đó là xin cho có đủ cơm ăn áo mặc, sức khỏe, bình
an, và các ơn lành khác v.v...” Ở ngoài các giáo xứ, giáo dân xin các linh mục
cầu nguyện cho được nhiều ơn như: Xin cho con xin thi đậu, xin tìm lại trâu bò
mất, xin cho có người yêu, xin ơn lành bệnh, xin cầu các linh hồn, xin cho con học
giỏi, có visa v.v...
Trong Chủng viện,
ta cũng thường xin những ơn như “được gặp thầy gặp thuốc, xin ơn bình an, xin tạ
ơn Chúa và Đức Mẹ.... có lần có thầy xứng xin cho một người anh em được ơn giảm
cân!”
Tất cả ý nguyện
này là rất tốt và chúng ta hãy tiếp tục xin Chúa ban cho những ơn lành đó. Tuy
nhiên dưới ánh sáng Lời Chúa, chúng ta được mời gọi không chỉ xin những ơn lành
ở phạm vi vật chất, thể lý và tinh thần, mà còn khát khao hướng tới những ân huệ
cao hơn, thánh thiêng hơn.
Bởi lẽ, như Thầy
Chí Thánh đã lưu ý chúng ta: “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ
mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra” (Mt 4,4). Hay nói cách khác, con người sống
nhờ Thánh Kinh, Thánh Thể và Thánh Thần. Đây là “lương thực hằng ngày” và là những
quà tặng quý giá nhất mà Thiên Chúa ban cho loài người.
Thật vậy, khi
chú giải Kinh Lạy Cha, thánh Ciprianô đã có lý khi quả quyết: “Lương thực hằng
ngày” mà chúng ta cần xin không chỉ là lương thực vật chất, nhưng chính là “Thánh
Thể,” nơi đó, Logos – Ngôi Lời vĩnh của của Thiên Chúa sẽ là Manna mới, là Bánh
và là lương thực hằng ngày cho chúng ta. Thánh Augustinô còn đi xa hơn theo chiều
kích Thánh Linh học: “Lương thực hằng ngày cần chính là Quà Tặng Thánh Thần.” Ngài
gọi Chúa Thánh là “le Don Total, Quà Tặng toàn thể, hay Quà Tặng cánh chung.”
Thánh Thần là
Quà Tặng được Thiên Chúa ban chúng ta để chúng ta trở thành con cái đích thực
Thiên Chúa và thưa lên rằng: Abba – Cha ơi! (x. Gl 4,6).
Thánh Thần là
Quà Tặng của Đấng Phục Sinh được ban cho chúng ta như là Đấng Bảo Trợ, để đồng
hành và hướng dẫn chúng ta tới “chân lý toàn vẹn” (x. Ga
16,12-13), tới sự sống và sự thánh thiện của
Thiên Chúa. Như William
Saint Thierry nói: “Chúa Thánh Thần chính là “ý muốn
bản thể của Thiên Chúa,” và khi Người ngự trong tâm hồn, “Người bày tỏ như là
chính Thánh Ý của Thiên Chúa… cho những ai mà Người cư ngụ.”
Thánh Basiliô thành Cêsarê nói về quà tặng
lớn lao này qua tóm tắt sự phát triển của mạc khải và lịch sử cứu độ như sau: “Con đường để hiểu biết Thiên Chúa
của chúng ta đi lên từ Ngôi Thánh Thần qua Ngôi Con tới Ngôi Cha. Ngược lại, sự
tốt lành, sự thánh thiện và sự cao cả thần linh đến từ Chúa Cha, qua Con Một
yêu dấu tới Chúa Thánh Thần để đến với chúng ta.”
Vì
những lý trên, mỗi ngày, chúng ta được khuyến khích liên lỉ cầu xin Thiên Chúa nhờ
lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria, người luôn đầy Thánh Thần, ban cho mỗi
người chúng ta thứ Quà Tặng cao quý này. Amen!
Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hương