CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN B
Gs
24,1a.15-17.18b; Ep 5,21-32; Ga 6,54a.61-70
Trong những Chúa Nhật qua, chúng
ta đã tìm hiểu về bí tích Thánh Thể, là bí tích gắn liền với đời sống Kitô hữu
mỗi ngày. Hôm nay chúng ta suy niệm về chủ đề “chọn lựa theo Chúa” xuyên suốt các
bài đọc, đặc biệt qua câu nói “bỏ Thầy chúng con biết theo ai?” Đây là xác tín của
thánh Phêrô đại diện cho Giáo Hội và cho mỗi Kitô hữu mọi thời khi đối diện với
những khó khăn, thử thách của niềm tin vào Chúa Giêsu.
1- Thách đố lòng tin của Dân riêng
Trong bài đọc I, sau khi đã gần
như hoàn tất sứ vụ của mình, Giôsuê nhắc nhở dân Ítraen biết rằng Đức Chúa đã
trung thành và nhân hậu đối với họ như thế nào. Rồi ông thách thức họ: “Nếu anh
em không bằng lòng phụng thờ, Đức Chúa, thì hôm nay anh em cứ tùy ý chọn thần
mà thờ hoặc là các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên kia sông Cả…” (Gs
24,15). Họ liền đáp lại một cách mau mắn và tích cực: “Chúng tôi không hề có ý
lìa bỏ Đức Chúa để phụng thờ các thần khác! Vì chính Đức Chúa, Thiên Chúa của
chúng tôi, đã đem chúng tôi cùng với cha ông chúng tôi lên từ đất Aicập…” (Gs
24,16-17).
Dĩ nhiên, cũng như bao nhiêu
người khác, họ đã nói rất hay, họ đã hứa rất mạnh. Nhưng thật buồn thay, sau đó
họ không tuân giữ lời hứa. Khi Giôsuê vừa lìa trần (x. Tl 1-12), họ đã đi thờ
các thần khác. Nên tác giả sách Thánh Vịnh nói: “Còn thần ngoại xứ này, những
thần linh xưa con sùng mộ, vẫn gia tăng tàn phá, và thiên hạ tới tấp chạy theo”
(Tv 16,3-4).
Quả thế, lịch sử cho thấy khi họ
đã quyết định và chọn lựa bỏ Đức Chúa mà chạy theo các thần ngoại giáo, họ đã gặp
biết bao nỗi truân chuyên và tai họa trong cuộc sống. Họ lãng quên những ân huệ
và phép lạ mà Thiên Chúa thực hiện cho họ. Điều này minh chứng rằng khi con
người từ bỏ Thiên Chúa cũng là lúc con người vong thân. Nên lời mời gọi cho
chúng ta hôm nay ở đây là chúng ta hãy chọn lựa đi theo Chúa và nhớ lại những
gì tốt lành Người đã làm cho chúng ta. Nhờ đó, chúng ta có thể được nâng đỡ để
chọn Chúa và phụng thờ Người trên hết mọi sự.
2- Chúa Kitô, mô mẫu lòng trung thành
Trong bài đọc II, thánh Phaolô
dùng hình ảnh về hôn phối để diễn tả và nhắc nhở chúng ta về một dạng thức
tương quan mật thiết phải có giữa Chúa Kitô và chúng ta, những môn đệ Người.
Thánh Tông Đồ diễn tả tương quan này như một mầu nhiệm cao quý với rất nhiều áp
dụng. Đó là tương quan được xây dựng trên tình yêu hỗ tương đối với nhau, tương
quan giữa Chúa Kitô và Hội Thánh như tương quan giữa vợ với chồng. Một tương
quan như thế hoàn toàn không có sự giả dối. Hơn thế, tương quan này được xây
dựng trên chân lý, sự thật và tình yêu hiến mình. Đó là một tương quan luôn
vững vàng và đứng vững trước mọi khó khăn, thử thách của thời gian. Nó rất khác
với những gì mà ngày hôm nay chúng ta chứng kiến trong xã hội hiện nay. Nơi đó,
có những người kết hôn trong buổi sáng nhưng buổi chiều họ ly dị nhau. Có những
đám cưới được tổ chức rất hoành tráng trong tháng trước, nhưng ít tháng sau, người
hàng xóm phải chứng kiến cảnh vợ chồng đánh nhau. Tất cả chỉ vì thiếu lòng
trung thành, thiếu tôn trọng và chấp nhận nhau, hay thiếu tình yêu và sự thật
đối với nhau. Bởi thế, tình yêu hiến mình của Chúa Kitô đối với Hội Thánh là
kiểu mẫu lý tưởng cho các vợ chồng noi gương. Nhờ đó khi họ biết gắn bó với
Chúa Kitô, đồng thời họ cũng biết trung thành và yêu thương nhau.
Trong bài Tin Mừng, sau khi nghe
Chúa Giêsu trình bày diễn từ về Bánh hằng sống với những điều mới mẻ, nhiều môn
đệ của Chúa Giêsu đã thất vọng. Họ liền nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà
nghe nổi?” (Ga 6,60). Điều mà họ nghe không phải là điều mà họ chờ đợi được
nghe từ Chúa Giêsu. “Lời Ngài không thể chấp nhận được! Ngài đang làm phức tạp
hóa cuộc đời chúng tôi.” Vì lý do này, nhiều người trong họ đã quyết định rút lui,
không còn đi theo Chúa nữa.
Khi thấy thế, Chúa Giêsu quay lại
hỏi các môn đệ mình: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” (Ga
6,67). Câu hỏi này của Chúa Giêsu giống với câu hỏi của Giôsuê. Nó cho phép một
người chọn lựa theo ý muốn của mình để trung thành ở lại hay là bỏ Chúa mà đi
trong những lúc khó khăn của cuộc sống. Nó cũng tương tự như nói rằng: nếu bạn
cảm thấy không thuyết phục và không thoải mái với chân lý này, bạn có thể rút
lui.
3- Bài học và mẫu gương
Có rất nhiều bài học dành cho
chúng ta hôm nay. Nhiều người trong chúng ta đến với Chúa Giêsu khi nghĩ rằng
mọi sự phải dễ dàng, theo Chúa cuộc đời tôi sẽ hết cảnh đau khổ, thất nghiệp,
hết bệnh tật... Nhiều người trong chúng ta đến với Chúa với một đức tin rất hời
hợt nông cạn. Vâng, nhiều người trong chúng ta đến với Chúa với những toan tính
và những mong chờ định sẵn, chúng ta chỉ muốn nghe những gì chúng ta thích nghe
thôi. Và khi những mong chờ của chúng ta không thỏa mãn, chúng ta bỏ chạy, và chào
tạm biệt Chúa! Vì thế, chúng ta phải tự hỏi mình hôm nay. Cũng như dân Do Thái
và một số môn đệ hôm nay, có biết bao nhiêu lần chúng ta đã bỏ Chúa và Giáo Hội
khi chúng ta gặp những khó khăn và thử thách trong cuộc sống? Chúng ta biết
rằng tin vào Chúa và bước theo Chúa không có nghĩa là được miễn trừ mọi khó
khăn đau khổ. Nhưng tin vào Chúa để có sức mạnh vượt qua mọi đau khổ thức
thách.
Cuối cùng, nếu chúng ta có gặp
thử thách trăm chiều, thật ý nghĩa để trích lại lời của thánh Phêrô nhắc nhở: “Những
thử thách đó nhằm tinh luyện đức tin của anh em là thứ quý hơn vàng gấp bội, vàng
là của phù vân, mà còn phải chịu thử lửa. Nhờ thế, … đức tin đã được tinh luyện
đó sẽ trở thành lời khen ngợi, và đem lại vinh quang, danh dự” (1 Pr 1,7). Những
lúc khó khăn thức thách, chỉ những môn đệ đích thực sẽ đứng vững với Chúa Kitô
để nói rằng: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những
lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng
chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa” (Ga 6,69). Hay giống như Giôsuê nói: “Về
phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa” (Gs 24,15).
Như thế, Lời Chúa hôm nay mời gọi
chúng ta hãy luôn trung thành với Chúa Kitô, Đấng Thánh của Thiên Chúa; đặc biệt
khi gặp gian nan thử thách trong cuộc sống, hay khi không biết phải đi con đường
nào, Giáo Hội mời gọi chúng ta hãy trung thành với Chúa Giêsu để có những quyết
định và chọn lựa đúng đắn, nhằm kiến tạo một tương lai tốt đẹp.
Thánh Mônica và thánh Augustinô
là hai vị thánh mà Giáo Hội kính nhớ ở cuối tháng Tám như là hai mẫu gương
tuyệt hảo về lòng trung thành bước theo Chúa. Thánh Mônica là người mẹ đã phải
đau khổ và khóc lóc suốt mười tám năm trời khi thấy người con trai mình bỏ Chúa
mà chạy theo những ngẫu tượng thế gian. Nhờ lời cầu nguyện và sự kiên trì của
người mẹ, Augustinô được ơn trở lại. Cuối cùng, cả hai trở thành những vị thánh
vĩ đại trong Giáo Hội. Các ngài là những mẫu gương cụ thể và sống động cho mỗi người
chúng ta hôm nay. Amen!
Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hương
No comments:
Post a Comment